Ám ảnh Theme of Laura

Hôm qua, vô tình được biết ngoài sếp, còn có một bạn Laura nào đó giám sát công việc của mình mỗi ngày, mình chợt nhớ ngay đến bài Theme of Laura – main theme của Silent Hill 2 và dòng game này cũng là lựa chọn đầu tiên của mình khi bước vào con đường viết lách hồi 19 tuổi.

Theme of Laura cũng là theme song hay nhất series đối với mình.

Intro Silent hill 2 với nhạc nền Theme of Laura

Bứt phá ngoạn mục…

Vốn ghiền tiểu thuyết kinh dị của Stephen King nhưng chưa bao giờ tôi lại nghĩ có ngày sẽ được thưởng thức những tuyệt tác của ông thông qua một trò chơi. Ngay lúc này, khi mười ngón tay đang lướt trên bàn phím, tôi vẫn không thể quên cái cảm giác ngạc nhiên tột đỉnh khi chạm trán Carrie trong story-line (LTS: những thước phim) của game SH1. Vâng, đó chính là Alessa của SH1, đồng thời cũng là hiện thân của Carrie White trong tác phẩm nổi tiếng cùng tên của Stephen King. Một lần nữa, thấp thoáng đâu đó trong SH2, tôi lại nhìn thấy màn sương trắng xóa giăng khắp lối trong truyện “The Mist”, hay bóng dáng hàng văn sĩ mang trong tâm hồn sự lừa dối bước vào thế giới “của tấm gương” tìm lại hình hài người vợ thân yêu… Mỗi một phiên bản SH là một sự cách tân, đổi mới và trau chuốt hơn về mọi mặt (đặc biệt là những gì đã được “quảng cáo” trong SH3). Về âm thanh, SH2 sử dụng công nghệ “S-Force” mới của Sony, tạo cho người chơi cảm giác như âm thanh đến từ phía trên, bên cạnh, đằng sau, hay ngay trước mặt bạn. Đã qua rồi cái thời màn sương trắng xoá được dùng để che những khiếm khuyết đồ họa còn non kém một cách khôn khéo, những dãy nhà vô cảm giống hệt nhau. Giờ đây chúng nhẹ nhàng và tự nhiên như hơi thở, từng cử động nhẹ nhàng, từng nét mặt biểu cảm được trau chuốt kỹ càng, sắc sảo. Bạn dễ dàng cảm nhận được sự tức giận, nét đùa cợt, nụ cười đầy gợi cảm của Maria; nỗi chán chường hay nét giả tạo đến ghê tởm của James; đôi mắt chất chứa đầy sợ hãi, bi thương của Angela;… Lũ quỷ cũng linh hoạt, tinh quái hơn với dáng đi co quắp, ghê tởm khiến người chơi tránh xa, giật mình và dè chừng hơn. Khi chúng gục ngã, chúng dãy dụa trong vũng màu dễ khiến bạn buồn nôn.

silent hill 2, maria, playstasion 2 game, play station, game console, game kinh dị, game kinh di, horror game

Maria – nhân vật nữ chính trong Silent hill 2, cũng là nhân vật mình thích nhất series.

Những đoạn hội thoại sống động, trôi chảy; những lá thư, trang nhật ký đầy ẩn ý; những động tác uyển chuyển, cử chỉ tự nhiên, nét mặt gần gũi;… SH đã làm một cuộc bức phá ngoạn mục, đánh dấu cho sự cải tiến tột bực. Nhân vật trong SH không “ đẹp Hoàn toàn khác với các game kinh dị và bạo lực khác, dòng game Silent Hill (SH) chú trọng khai thác tính kinh dị từ ngay bản thân câu chuyện. Chính vì vậy, bạn nên đọc qua để biết về SH và nên cân nhắc rất kỹ trước khi quyết định “làm quen” với dòng game được đánh giá là “đã mang đến một nỗi sợ mới cho PlayStation 2”! trai, xinh gái” như ở hầu hết các game khác. Họ chỉ là những con người rất bình thường giữa cuộc sống thực tại: một nhà văn, một viên chức, một cô y tá, một con nhóc… Và họ cũng chẳng lên đường cứu cả thế giới, chỉ đơn thuần đứng đối diện với chính tâm hồn của mình. Như một tác phẩm văn học, các phiên bản SH không rõ ràng, không phơi bày, không nói với bạn rằng bạn đang ở đâu, chuyện gì đang xảy ra và phải làm gì. Bạn đang đứng ở kia, cô đơn trên con đường dài, cảm thấy mình có thể đưa tay chạm xuống nền đất hơi thô ráp, lạnh, khá phẳng hay một lớp bụi cát phủ đều. Dưới những tàng cây chậm rãi khua theo gió, giữa làn sương mù căm căm đang trôi nhè nhẹ như lớp kẹo bông, bạn tự hỏi mình đang mơ hay đứng giữa đời thực, giữa thực và mộng. Bạn rối tinh và chợt choàng mình thức tỉnh bắt đầu cho cuộc phiêu lưu lọt vào thị trấn Silent Hill đầy huyền hoặc.
… Song không dành cho bạn nhỏ và người yếu tim! Hoàn toàn khác hẳn với những loạt game kinh dị khác, các phiên bản SH không đánh vào nỗi sợ bề mặt của người chơi bởi lũ quái vật đáng sợ, sẵn sàng ngấu nghiến tất cả những gì xuất hiện trên đường đi. Với SH, đôi lúc bạn còn bật cười với lũ quỷ hình thù kỳ quặc, thậm chí ngớ ngẩn. Nhưng đừng vội đánh giá nó qua những gì bạn nhìn thấy, SH chú trọng khai thác tính kinh dị từ ngay bản thân câu chuyện.

playstasion 2 game, play station, game console, game kinh dị, game kinh di, horror game, silent hill 3, heather, alessa

Heather – nhân vật nữ duy nhất với vai trò nhân vật chính trong toàn bộ series Silent Hill

Nàng…một mình…

Như một tấm gương phẳng, SH cố gắng phản chiếu lại những gì mà tâm hồn của từng nhân vật chứa đựng: sự ám ảnh, nỗi sợ hãi, khao khát, thậm chí dục vọng thấp hèn. Lũ quái vật ấy không xuất phát từ khách quan ngoại cảnh, không là bọn zombie (LTS : xác chết biết đi) trong loạt game “Resident Evil” nổi tiếng: Chúng xuất phát ngay từ tận đáy tâm hồn, được tái hiện đúng theo những gì từng nhân vật ẩn giấu, khao khát và kiếm tìm. Những nỗi sợ ấy không nằm trên đôi mắt mà tự bao giờ chúng đã nằm sâu trong tâm trí bạn, tạo cho bạn cái cảm giác không lối thoát, không kẻ đồng hành đích thực, không ai được bạn thật lòng tin tưởng.

Các phiên bản SH, nhìn về nhiều khía cạnh, là một chuỗi đan xen những bí ẩn nối tiếp, móc kết từng hành động, lời nói vẫn được thốt lên hàng ngày. SH thả tính kinh dị chìm sâu trong từng lời nói, hình ảnh, một trang nhật ký giản đơn và cả trong thị trấn Silent Hill bé nhỏ cũng chứa đựng một quá khứ đen tối. Bao trùm lên cả thị trấn Silent Hill vắng lặng, tịch liêu là một màn sương mù giăng giăng khắp lối, bao bọc lấy bạn, bềnh bồng trôi theo làn gió mỏng manh hay xoay nhẹ không ngừng tựa hơi nước thực, làm nhạt nhoà mọi cảnh vật; hay một màn đêm đột ngột bủa vây, cả không gian xung quanh bạn bây giờ là một hố sâu hun hút. Nó xuất hiện đột ngột và biến mất cũng đột ngột không kém, làm chúng ta không thoát khỏi cái cảm giác bị nuốt chửng bởi những tội lỗi trong bản thân cái thị trấn này, nơi mà cái thiện và cái ác luôn chiến đấu từng ngày, giành nhau từng tâm hồn, từng linh hồn lầm lỡ bước vào cái thế giới kinh sợ, hoàn toàn thiếu vắng một chút, vâng, chỉ một chút hơi ấm của con người. Thị trấn Silent Hill, nơi tụ tập của bọn sát nhân, lũ bán nước trong thời chiến, nơi từng giam giữ tù nhân và hành hình họ vì bất kỳ tội danh gì… Hồ Toluca từng biến thành một đầm lầy bởi máu và xác người, nơi chôn xác hàng chục mạng người trong một vụ đắm thuyền, hay hai đứa trẻ bị giết một cách tàn nhẫn… Silent Hill có thể xem như một giấc mơ thực giữa chốn mộng ảo, giấc mơ phản ánh chính chúng ta trong nó, nhưng chúng ta không thể điều khiến và khó nắm bắt. Khai thác ngay chính khía cạnh này, game SH không đánh đúng thị hiếu chơi game và thật quá khó để nắm bắt đối với các gamer ở độ tuổi 13 đến 21.

playstasion 2 game, play station, game console, game kinh dị, game kinh di, horror game, silent hill 6 nurse

Cô ý tá gợi cảm nổi tiếng trong series Silent Hill

Với những bạn nhỏ tuổi, dòng game này đủ làm các em kinh sợ. Chẳng hạn, người chơi đang chạy trên hành lang dài tối tăm, phía xa xa dường như có một cái gì đó đang kéo lê những bước chân mỏi mệt. Bạn dừng lại, quan sát: những bức tường rõ dần, dáng người cũng dần lộ ra, từng đường nét một, nhưng bạn không hề biết sau lưng điều gì đang xảy ra, rồi đột nhiên… bọn quái vật đến từ thế giới tâm linh thông qua cơn mê bất tận. Rải rác đâu đó trong thị trấn ma Silent Hill, bạn bắt gặp những vết máu đỏ loang dài trên các bức tường mà giờ đây gần như đồng hoá với thời gian, trên vài trang sách, vung vãi khắp nơi trong phòng phẫu thuật cũ nát, mà trên hết, những xác chết bị phanh thây, làm lộ rõ cơ quan nội tạng, hay đã khô héo bởi sự tàn phá của thời gian. Bạn phải chạm vào nó, giải những câu đố hóc búa quanh chúng, một cảm giác rờn rợn khó tả xuất hiện, phải chăng bạn đang trông chờ chúng sẽ bật dậy và vồ lấy bạn như ở loạt game “Resident Evil”? Cũng chính vì những lý do trên, dòng game SH không dành cho những gamer yếu tim, chỉ thích… Final Fantasy hay mắc hội chứng sợ bóng tối. Hãy thử xem website Computer & Video Games nhận xét thế nào về SH: “Với Silent Hill 2, người phát triển đã làm một việc xứng đáng được chú ý nhờ tạo ra những bí mật và một vùng không gian khép kín, báo trước một bầu không khí sẽ làm người chơi phải phập phồng hay linh tính thấy có cái gì rất lạnh lẽo, ma quái đang xâm chiếm dần trò chơi với cảm giác rờn rợn mới xuất hiện đâu đây, một tâm lý sợ hãi tiềm ẩn lẫn có thể cảm nhận...”.

Trên internet, có cả những nhận xét: “Silent Hill 2 đã mang đến một nỗi sợ mới cho PlayStation2”; “ SH chọn người chơi chứ người chơi không chọn nó”;… Vì vậy, chắc chắn các bậc phụ huynh sẽ không lựa chọn dòng game này cho con em của mình, do tính chất kinh dị và bạo lực của nó, cho dù với các fan ruột của “Resident Evil” thì SH “là một trò chơi… ngớ ngẩn”!

Viết vào một ngày xưa khi Bunny 19 tuổi.

Bài liên quan:

Cảm nhận Resident Evil | Silent Hill | Fatal Frame

Silent Hill – The Movie [Review]

Cảm nhận Resident Evil | Silent Hill | Fatal Frame

Tháng 10 thu sang không chỉ lạnh bởi những cơn gió đầu đông mà còn nhuốm nhẹ không khí rờn rợn của mùa ma quỷ đặc biệt. Nếu như Châu Á có rằm tháng Bảy thì các nước phương Tây có lễ Halloween, một lễ hội ma đặc sắc, rùng rợn nhưng thực chất lại là mùa yêu thương, khoảng thời gian ngắn ngủi để nhớ về những người yêu thương đã mất. Và để thật đúng với chủ đề của tháng, eChip xin điểm lại những dòng game kinh dị xuất sắc nhất, các bạn đã sẵn sàng với chuyến du hành vào… địa ngục?

Ghi chú: Bài này được viết từ tận hồi năm 2008 nhé lol
 
Claire redifield, resident evil

Claire Redfield, nữ chính của các phần Resident Evil 2, Resident Code Veronica X, phim Resident evil phiên bản 3D...

Resident Evil (Biohazard)

Nhắc đến dòng game toát mồ hôi lạnh mà không nhắc đến nhà tiên phong Resident Evil (RE) thì quả là một thiếu sót không sao bù đắp bởi RE đã tạo nên một trào lưu mới của thể loại hành động sống còn. Ra mắt vào năm 1997 với phiên bản đầu tiên Resident Evil 1, những kẻ sợ ma nhưng khoái chơi game liên quan đến ma quỷ dần bị cuốn hút và tạo lập một cộng đồng thích… nổi da gà trên khắp thế giới. Có thể nói, không một diễn đàn game nào lại thiếu một khu vực dành riêng cho RE và nó luôn là một box rất sôi động.

Ra đời tại diễn đàn Gamevn khoảng bốn năm về trước, box RE là nơi quy tụ những cao thủ đúng nghĩa (trình độ và kiến thức) của xê-ri game kinh dị này như Jikantoki, Memory_Castle, BunnyForever, Hung Long… và cũng nơi đây đã nổ ra những cuộc chiến “kinh điển” khi so sánh giữa các xê-ri game kinh dị khác với RE. Sỡ dĩ nói nó “kinh điển” là vì những cuộc chiến này luôn diễn ra giữa các cao thủ, điều này đồng nghĩa với việc những bài tranh luận của họ bao la thông tin, kiến thức cùng các lập luận sắc bén. Tuy nhiên, đó chỉ là một thời vang bóng năm xưa, box RE trải qua mấy đời MOD (Moderator – người quản lý), hiện nay box hoạt động khá èo uột bởi game thủ đã dần hướng hết về game online và những cao thủ đã lâu không còn ghé thăm box. Dù vậy, những cảm xúc và nhận định về dòng game này như một sê-ri kinh điển của thể loại game kinh dị vẫn luôn chảy tràn trong từng câu nói của các game thủ ngày đó và bây giờ.

Jikantoki, bạn tôi và cũng là một trong những game thủ từng gắn bó với box RE ngày xưa cho biết, cậu luôn yêu thích dòng RE và đang rất mong chờ Resident Evil 5 phát hành vào năm sau (vậy mà cậu chàng sắm sẵn PlayStation 3 để chờ rồi đấy). “Còn nhớ ngày đầu chơi RE 1, khi chạm trán con zombie đầu tiên ở Spencer Mansion, chẳng hiểu sao tay cứ run run và bắt trượt một cách lãng nhách” – Jikan tâm sự – “Xem phim dạng zombie ăn thịt sống như vầy thì nhiều rồi nhưng ngồi xem và đối mặt một cách gián tiếp thông qua nhân vật lại là chuyện khác. Ở những đoạn bị zombie tấn công, game chuyển sang nền nhạc dồn dập như có ai đó thôi thúc khiến mình tự dưng lóng ngóng đến độ không biết làm gì.” Quái vật nhìn kinh tởm chỉ là bề mặt nổi của sự kinh dị mà RE mang lại cho người chơi, thực tế, ta bị chính cái cảm giác tự áp chế của bầy đàn zombie gây ra cảm giác sợ hãi, cứ như chính ta đứng đó, giữa hàng lang âm u cùng bầy zombie khát máu chặn hai đầu vậy. Cái sợ chính là như thế ở những lần chơi đầu. Và đỉnh điểm của tất cả, những con chó đột biến Cerberus – “xoảng” – phá tung cửa kính nhảy xổ vào bạn ngay cả trong thời khắc được cho là an toàn hay đột ngột những cánh tay đầy máu chụp lấy bạn từ bên hông. Nó bất ngờ đến độ có thể khiến bạn quăng tay cầm hay tệ hơn nữa là… té ghế, và dư âm của những khoảng khắc chỉ tốn vài giây đó đã ám thị bạn trong suốt quá trình chơi, tạo nên một cảm giác đầy căng thẳng cho dù nơi đó thật sự không có gì.

Resident Evil 5

Resident Evil 5 vơi hai nhân vật chính Chris Redfield và Sheva Lomar

Tuy nhiên, RE lại mắc một yếu điểm lớn là nội dung không có nhiều kết thúc tùy vào quá trình chơi nên chỉ cần chơi qua lần đầu, game thủ gần như không còn thấy sợ bởi “biết hết rồi”. Bạn Bunny cho biết: “Hồi mới chơi RE 2 sợ lắm, chỉ vừa vào tới R.P.D (sở cảnh sát thành phố Racoon) là hết sạch đạn vì… run quá nên bắn trật hết trơn. Tắt game rồi mà tay vẫn còn run run, giờ nhớ lại vẫn còn thấy thích. Sau này vì quen quá rồi nên ngoài mấy đoạn giựt mình vì bị hù hay căng thẳng vì bị dí thì không có thấy sợ nữa.”

Và có lẽ không có mấy nhà phát hành dám thay đổi 70% để đạt 110% hiệu quả như Capcom đã làm với RE 4 phát hành năm ngoái. Xóa sổ tất cả bọn zombie đần độn và chậm chạp, thay vào đó là những con người điên loạn do bị nhiễm virus, họ nhanh nhẹn, thông minh và cực kỳ nguy hiểm, Capcom bỏ qua những phản đối của các fan và kết quả là một RE 4 xuất sắc. Họ đã chứng minh “thay đổi để phát triển” luôn luôn đúng, bạn có chán một dòng game mà qua bao năm tháng nó vẫn không thay đổi không? Câu trả lời, ắt hẳn bạn đã có; còn RE, chúng ta lại bắt đầu một thời đại mới, thời đại của những tên quái vật thông minh nhưng cuồng loạn, đầy thách thức nhưng không kém phần thú vị.

Ngoài yếu tố kinh dị, RE cũng nổi tiếng bởi game sỡ hữu những câu đố tư duy với mức độ vừa phải, có thể nói, giải mã chúng khiến cách chơi thêm phần hào hứng chứ không khiến các game thủ phải lắc đầu chịu thua.

Và tất cả những điều kể trên không là tất cả để tạo nên một dòng game kinh điển, những nhân vật trong game đều được Capcom chăm sóc tỉ mỉ từ ngoại hình, tiểu sử đến tính cách cũng rất đặc trưng, ấn tượng.

Có thể nói không ngoa rằng, RE đã tạo được riêng cho mình một đế chế vững chắc và không ngừng phát triển, xứng đáng là nhà tiên phong của thể loại game không dành cho người yếu tim.

Silent Hill

Tôi vẫn thường đùa bằng câu nói của một người bạn quen biết trên diễn đàn: “Chơi Silent Hill (SH) rồi thì RE giống công viên Disney Land.” Ừm thì sốc đấy, không khéo RE fan chọi trứng nhưng nếu nói về yếu tố kinh dị, cái cảm giác sợ đến nỗi không dám chơi tiếp thì chưa có dòng game nào qua mặt được SH.

silent_hill_homecoming

Silent Hill phiên bản Homecoming

Silent Hill mãi chìm trong màn sương dày đặc, thả nổi như lớp kẹo bông hững hờ bao trùm vạn vật, tĩnh lặng một cách tuyệt đối, chỉ có tiếng bước chân chạy trên hành lang bẩn thỉu hay tiếng rè rè của chiếc radio làm bạn siết chặt lấy tay cầm. Cứ như sợ rằng nếu cầm nhẹ nó, bạn sẽ không có gì để quật vào những con quái vật hình thù kinh tởm đang lăm le nhào ra từ góc khuất cạnh bên. Có thể màn sương trắng toát làm bạn cảm thấy lạnh người nhưng đó chỉ là nơi cơn ác mộng chạm ngõ và khi cả thị trấn Silent Hill chìm vào bóng tối âm âm, vang đâu đó tiếng bước chân chầm chập, hãy chuẩn bị, bởi địa ngục đã mở cửa đón chào.

Silent Hill, xê-ri game kinh dị tôi luôn yêu thích và cũng là xê-ri khiến tôi vừa chơi vừa dán chặt mông mình vào ghế. Khung cảnh thành phố Silent Hill hoang tàn chưa bao giờ ngừng ám thị, hù dọa người chơi bởi đâu đó một xác người phanh thây treo lủng lẳng trên trần, những căn phòng ngổn ngang đầy vật dụng hoen rỉ, những con quái vật kinh tởm kéo lê lưỡi đao ken két trên sàn… Chưa có một trò chơi nào mà khi đứng trước một cánh cửa mới, tôi thầm cầu mong: “Đừng mở được”, bởi đằng sau chúng luôn tồn tại những điều kinh khủng mà có lẽ, tôi không mong mỏi chút nào.

silent_hill_2_maria

Bức ảnh Maria ngồi sau song sắt hồi tưởng lại những ký ức tươi đẹp với James (Silent Hill 2) đã gây trong tôi một ấn tượng khó phai mờ.

Cái kinh dị trong SH không chỉ tồn tại cùng bọn quái vật hình thù tởm lợm mà còn trong chính nội dung của trò chơi. Chính những chi tiết mắc xích trong từng phần mới chính là điểm mà ngay cả khi tắt game, bạn vẫn thấy rợn người. Đó có thể là một bà mẹ thiêu sống đứa con gái chín tuổi để tái sinh vị thần ma quỷ, hay là một người phụ nữ xinh đẹp huyễn hoặc chết đi rồi lại xuất hiện như tất cả mọi chuyện chỉ là giấc mơ hay kẻ sát nhân giết 21 người để hoàn thành nghi thức tế quỷ…

Một trò chơi kinh dị nặng nề những chủ đề ta khiếp sợ. SH không có siêu anh hùng, không có những thần tượng xinh trai đẹp gái mà chỉ có những nhân vật đầy ma mị. Đâu đó trong cái nét quyến rũ của Maria là một vẻ đẹp khiến người ta thấy rợn người, một James bị ám ảnh bởi cái chết của người vợ anh từng yêu thương, một Sullivan điền cuồng chỉ vì muốn được ở trong lòng mẹ… Silent nặng nề triết lý tâm linh, đầy loại giáo điều ma quỷ nhưng khiến người chơi khắc khoải cho từng mảnh đời bởi những điều đó có thể xảy ra cho bất kỳ ai.

Trên nền mandoline réo rắt hay tiếng piano gõ từng nhịp, Silent Hill như chạy nhanh rồi chậm lại để tự dày xéo bản thân mình, vùng đất có khả năng hiện thực hóa những ám ảnh khủng khiếp, mang chúng ra như một tên đồ tể, để phán xét và hạch tội.

silent-hill-4-the-room

Silent Hill 4: The Room - Phiên bản có nội dung hay, hé lộ nhiều bí ẩn mà những phiên bản trước chưa giải đáp thõa mãn cho người chơi.

Nếu như RE nhẹ nhàng trong các câu đố thì Silent Hill như một tô cháo cá đầy xương, bạn Bunny từng nói: “Hãy thử độ khó Hard cho tùy chọn Riddle của Silent Hill 3 đi, bạn sẽ phải buông cần ôm gối khóc đấy.” Thật vậy, SH cho người chơi căng cái đầu của mình tột độ bởi các câu đố đều được đặt trong một bối cảnh không lấy gì làm dễ chịu cho lắm: một nhà xác bừa bộn, một hàng lang âm u hay căn phòng đầy máu…

Và trên hết, Silent Hill luôn có bốn đến năm kết thúc tùy vào quá trình chơi của game thủ, có kết thúc viên mãn, có kết thúc bi ai… đâu là sự thật? Đành mời các game thủ tự trả lời vì trong cái thế giới hư ảo đó, ai biết được đâu mới là thứ ta đi tìm.

Hiện tại, phiên bản thứ năm Homecoming vừa được phát hành cũng chiếm không ít cảm tình của game thủ dù game không có đột phá.

Fatal Frame

Trong gió có tiếng âm âm, hình như ai đó đang nức nở, cả cái không gian luôn chìm vào sự tĩnh lặng tuyệt đối, váng vất đâu đó những linh hồn không siêu thoát. Fatal Frame không có những con quái vật hình thù tởm lợm, những kẻ thù lăm le ăn tươi nuốt sống ta mà chỉ tồn tại thứ bóng hình phảng phất luôn chờ đợi một ai đó khả dĩ có thể chạm vào, để tương tác và tìm sự trợ giúp.

fatal frame 4

Fatal Frame 4 - Phiên bản mới nhất và duy nhất không có English version. Hix... tôi muốn chơi.

Ba phần trò chơi, nghĩ ra mỗi phần không dài như các game khác, cũng không khiến người ta thấy buồn nôn mà chỉ mang mác một cảm giác thê lương. Đó là một cô gái đi tìm người anh mất tích trong Fatal Frame 1; một cô gái thất lạc người chị song sinh với Fatal Frame 2: Crimson Butterfly hay giấc mơ về người yêu đã mất trong Fatal Frame 3: The Tormented… Tất cả đều nặng tình đến nỗi ta như hòa nhập vào nhân vật tự lúc nào, và không hiểu, dù sợ thật đấy, nhưng sao ta vẫn cứ cố gắng đi tiếp, dũng khí đó là của chính ta hay của nhân vật?
Mỗi câu chuyện trong dòng game đều tựa như một giấc mộng xa xăm rất dài, nhưng lại không có một khắc nào vui, bởi lẽ đến đoạn kết mới nhận ra nó là một cơn ác mộng. Cái hành trình trong cả giấc mơ đó không phải để tìm sự thật, để minh chứng cho sự gan lì mà đó là một hành trình đầy yêu thương, và mỗi cái kết thúc đều bất ngờ và mang đầy tính nhân văn sâu sắc. Trong khi Silent Hill vẫn còn dư âm cảm giác rợn người thì Fatal Frame lại lắng đọng một cảm giác dịu êm lạ thường.

Những hồn ma, ừm, dĩ nhiên bạn không thể làm chúng hoảng sợ bởi súng đạn như các game khác, trong xê-ri Fatal Frame, vũ khí của bạn chính là chiếc máy chụp ảnh Obscura có khả năng nhìn thấy các hồn ma cũng như đẩy lùi chúng bằng cách… chụp ảnh. Nói một cách nôm na, nếu bạn có nhiều loại khí tài trong các game khác thì với FF, bạn có nhiều loại phim với sức mạnh tăng dần để dễ dàng hơn khi chạm trán các hồn ma hung ác. Một trong những nét độc đáo của trò chơi là khi chiến đấu, góc nhìn sẽ chuyển sang ngôi thứ nhất, hệt như bạn đang ngắm ống kính thật vậy. Nói nghe thì thú vị nhưng trong game, bạn sẽ phải tập dần các chiến đấu độc đáo này, nhất là khi đụng trùm, chúng cực nhanh và cực mạnh. Game cho phép bạn chụp được những pô ảnh có sức sát thương khủng khiếp, gọi là Fatal Frame nếu bạn canh đúng thời điểm và vị trí của các hồn ma. Đây cũng chính là điều mà một fan như tôi luôn muốn thực hiện vì chụp được càng nhiều fatal frame thì càng đỡ hao phim cũng như thể hiện đẳng cấp của mình.

Fatal Frame 3

Fatal Frame 3 - Khi gặp ma, bạn sẽ giơ máy ảnh lên và chụp...

Fatal Frame không có nhiều hiệu ứng âm thanh như các game khác, xuyên suốt toàn bộ trò chơi dường như chỉ tồn tại tiếng bước chân lộp cộp trên sàn gỗ, thỉnh thoảng hòa trộn tiếng thầm thì như đang tâm sự, đang kể chuyện hay than oán đầy u hoài của những linh hồn loanh quất. Và đi kèm với hiệu ứng xuất sắc, phần nhạc chủ đề của game cũng là một trong top ten nhạc game mà các game thủ ráo riết săn tìm khi game vừa ra mắt. Amano Tsukiko đã thực hiện tuyệt vời vai trò ca sĩ lẫn người sáng tác hai bản nhạc chính cho FF2 và 3, hai ca khúc “Chou (bươm bướm)” và “Koe (giọng nói) có thể nói, nếu nghe bình thường thì không ấn tượng lắm nhưng nếu nghe chúng trong game, tim bạn không thể không thổn thức. Giọng hát ma mị, liêu trai của Tsukiko đã thật sự làm trào những cảm xúc dồn nén tận đáy lòng của nhân vật, nếu nhạy cảm, không chừng bạn sẽ thấy hình như mắt mình có bụi bay vào.

Trong năm 2009, Fatal Frame sẽ ra mắt phiên bản thứ tư, độc quyền cho hệ máy Wii, hứa hẹn một cách điều khiển toàn toàn mới lạ, nhiều cảm giác hơn cho các fan cuồng.

Fatal Frame 2

Fatal Frame 2 - Những cánh bướm đỏ rực sáng màu.

BunnyForever

Bài liên quan:
>> Những nàng công chúa nổi loạn
>> Fanfiction – văn thơ game thủ: bạn đọc chưa?

Silent Hill – The Movie [Review]

Không quá khó hiểu để biết được rằng vì sao tôi đã rất mong mỏi được xem Silent Hill – The movie nếu bạn biết tôi là ai. Vâng, tôi là BunnyForever, đứa con gái từng một thời sống chết cùng những cuộc tranh cãi giữa Silent Hill và Resident Evil cách đây gần 5 năm tại diễn đàn game Thế giới trò chơi ( GAMEVN) nổi tiếng. Tôi có thể tự hào về tình yêu cùng khối lượng kiến thức của mình đối với series game kinh dị này, bởi chính nội dung đầy huyền hoặc, thấm đẫm tính nhân văn, tôn giáo và rất nhiều phạm trù đạo đức quyện vào nhau, cùng tạo nên một bức tranh đẹp nhưng khó nắm bắt nhất trong lịch sử game thế giới.

Tôi đã từng mạnh miệng nói rằng: “Với Silent Hill, người chơi không chọn nó, mà chính nó chọn người chơi.“, và cho đến thời điểm này, tôi vẫn tiếp tục khẳng định câu nói đó cho series game này!! Nhưng nếu bạn không phải là fan của SH hoặc chỉ cưỡi ngựa xem hoa qua The Movie thì vui lòng đừng cho rằng tôi đang trầm trọng hoặc tâng bốc cho một thứ không đáng. Có thể nói, Silent Hill – The Movie vay mượn 80% ý tưởng từ series game và hoàn toàn không tạo được bất ngờ trong nội dung suốt hơn 90 phút xem phim; nhưng…, vâng, nhưng đây vẫn là bộ phim chuyển thể từ game hay nhất thời bấy giờ.

silent_hill_the_movie

Nội dung phim dựa hoàn toàn vào nội dung Silent Hill 1 với sự thay đổi lớn nhất ở nhân vật chính từ người cha Harry sang người mẹ Rose Da Silva. Phải chăng dụng ý của các nhà làm phim muốn phim có một nét riêng và vì tình mẫu tử luôn là thứ tình cảm thiêng liêng, mạnh mẽ nhất? Vợ chồng Chris và Rose Da Silva hiếm muộn luôn yêu thương đứa con gái nuôi Sharon như ruột thịt mặc cho quá khứ bí ẩn của cô bé. Năm Sharon tròn 12 tuổi, cô bé liên tiếp bị mộng du và những giấc mơ kỳ lạ luôn hướng về một nơi được gọi: Silent Hill. Không cam tâm con mình bị tâm thần, Rose giấu chồng đưa con gái đến thị trấn bị nguyền rủa Silent Hill nhằm tìm ra câu trả lời cho bài toán nan giải ấy. Trên đường đi, họ đã gặp nữ cảnh sát Cybill Benette, do hiểu lầm mà Cybill cho rằng, Rose đang bắt cóc cô bé vì mục đích xấu nào đó.

Trên đường đến Silent Hill, trong lúc Rose cố gắng cắt cái đuôi phiền nhiễu, cô đã gặp tai nạn do phanh gấp xe né một cô bé đang lang thang trên đường cao tốc. Tỉnh dậy, Rose thấy mình đã đặt chân đến Silent Hill… thành phố ma ám ẩn mình sau lớp sương mù giăng giăng phủ kín mọi nẻo đường. Và đâu đó trong màn sương trắng xoá đó, bụi than vẫn chầm chậm rơi đều tựa bông tuyết mùa đông tĩnh lặng. Sharon đã biến mất từ trước khi Rose tỉnh dậy, cô bé không thể tự mình rời khỏi vòng tay mẹ để khám phá thị trấn này, ắt hẳn ai đó đã bắt cóc cô bé, Rose quyết định đi tìm!

Kia rồi, cô bé đang chạy ở cuối con đường, Sharon hét lên thật lớn nhưng như thể làn sương mù căm căm này đã nuốt chửng tiếng gọi tha thiết của người mẹ, Sharon mất hút sau ngã quẹo phía xa. Một tiếng còi tàu kì lạ chợt vang rền cả thị trấn, xé toang sự tĩnh mịch khó tả, bóng tối tràn về, mọi nơi chìm vào bóng tối như đáy biển sâu. Rose lần mò trong màn đêm bằng ánh sáng yếu ớt phát ra từ chiếc bật lửa, mọi thứ xung quanh cô dường như hoàn toàn thay đổi… Có một cái gì đó trên tường và… một con người bị phanh thây bị ghim trên đó, máu vẫn còn chảy đỏ cả một khoảng sân, nhầy nhụa lục phủ ngũ tạng treo lủng lẳng; những con quái vật đỏ lửa như than âm ỉ lúc nhúc rượt theo người mẹ đáng thương. Rose cố gắng thoát thân nhưng không kịp, tiếng còi tàu lại vang lên, chúng tan biến vào không gian như thể chưa bao giờ tồn tại.

silent_hill_the_movie

Cô tỉnh dậy, thấy mình đang nằm trong khu chơi boiling hoang phế, xung quanh không một bóng người, cô vội bỏ chạy tìm về nơi xảy ra tai nạn. Thị trấn Silent Hill cô lập với thế giới, những con đường đã sụp đổ tự bao giờ, vực thẳm là tất cả những gì cô có thể nhận thức được, vậy bằng cách nào cô đã đến được đây? Đó vẫn còn là một ẩn số.

Nữ cảnh sát Cybill bất ngờ xuất hiện và còng tay người mẹ, họ bất đắc dĩ trở thành bạn đồng hành! Khi cả hai đi mang qua khu phế liệu, đằng xa, một bóng người với dáng đi quằn quại lạ kì đang tiến lại phía họ. Đó không phải là một con người, một sinh thể đau đớn nằm gọn trong lớp da láng nhẵn và cái miệng phun ra thứ chất gây hao mòn như axit, Rose bỏ chạy trong khi Cybill cố gắng hạ gục con quái. Cô phải đến trường học như lời chỉ dẫn qua bức tranh nguệch ngoạc Sharon để lại.

Trường học đã bị bỏ hoang từ lâu, trên một chiếc bàn con con, dòng chữ nguệch ngoạc ngây thơ đầy ác ý vẫn còn hằn sâu, “Phù thuỷ”, một cô bé nào đó từng ngồi đây và bị gọi như thế! Alessa, cái tên không có gì đặc biệt nhưng lại khiến Rose vương vấn khó hiểu. Bóng tối lại bao trùm sau tiếng còi tàu inh ỏi, mọi sự vật bất giác mục rửa, máu chảy loang khắp nơi và những sinh vật kì quái xuất hiện kéo theo một cuộc rượt đuổi kinh hoàng. Con quái vật không giống với bất kì một thứ gì có thể tồn tại giữa thế giới thực, Pyramid Head – ác quỷ thực của Dark Silent Hill, nó giết mọi thứ trong tầm như một tên đồ tể, một kẻ cuồng tín đạo giáo Satan. Và… mọi thứ lại trở về màn sương mù trôi bềnh bồng phủ khắp… cứ như thể trong thị trấn Silent Hill này, ngày và đêm chỉ ngăn cách nhau qua tiếng còi tàu ấy.

silent hill the movie
Cybill lại đồng hành cùng Rose, mọi nghi ngờ đều tan biến bởi giờ đây, còn gì để có thể nghi ngờ tình yêu mà người mẹ này dành cho cô con gái bé bỏng? Họ lang thang khắp nẻo đường để rồi gặp một cô gái đang ném đá vào mụ điên mà Rose đã gặp nơi vực thẳm. Mụ điên luôn kêu gào Sharon là của mụ ta – lại một người mẹ đáng thương khác chăng?

Trong ngăn thư, họ tìm thấy bức vẽ của Sharon để lại, cô bé ám chỉ một điều gì đó ở căn phòng số 111 vốn dĩ chưa hề tồn tại trong mắt những con người từng sống trong thị trấn này, mà tiêu biểu là cô gái mang cái tên Anna đang bên cạnh họ. Silent Hill, thị trấn do những kẻ săn phù thuỷ sáng lập, và để ngăn chặn cái được gọi “ma thuật hắc ám”, hoả táng sống chính là biện pháp tốt nhất.

Còi tàu lại vang lên, 3 sinh linh tội nghiệp tháo chạy về hướng nhà thờ hòng tìm nơi ẩn trú cuối cùng của những con người còn sót lại. Mụ già điên tên Daliah ấy chợt xuất hiện gào thét về một sự thật đang được che dấu, một sự thật đủ sức đảo ngược mọi thứ đang nghiễm nhiên tồn tại như ánh sáng cuối đường hầm.

Năm xưa tại nơi đây, thị trấn Silent Hill yên bình với hồ Toluca xinh đẹp, những dãy phố nhộn nhịp san sát nhau, những con người bình dị đã xảy ra một sự kiện kinh khủng và dã man nhất và đó cũng là căn nguyên của mọi sự. Cô bé Alessa 12 tuổi có gương mặt tựa song sinh với Sharon đã bị thiêu sống chỉ vì cái lẽ đơn giản và sự sợ hãi đầy mê tín của bọn người tàn ác luôn nhân danh công lý ấy. Nỗi sợ hãi, đau đớn trộn lẫn với sự căm hận tột đỉnh của cô bé đã tạo nên 2 bản thể, phần ác đã tạo ra một Dark Alessa, tác giả của thị trấn Silent Hill ma ám và phần lương thiện còn sót lại tụ hợp lại thành bé Sharon trong sáng như chính Alessa ngày trước.

silent_hill_the_movie
Kết thúc bộ phim ra sao, tôi xin dành cho lại các bạn bởi trong toàn bộ nội dung lẫn bối cảnh phỏng theo 80% game thì chính đoạn cuối phim đã làm nên sự khác biệt lớn nhất, có thể nói không ngoa rằng, để giảm nhẹ những yếu tố vốn dĩ quá nặng nề về tôn giáo, tâm linh và bản chất của con người, nhà làm phim để biến đổi toàn bộ nội dung phim thành một bản trường ca về tình mẫu tử thiêng liêng và luật nhân quả.

Nội dung phim không phải là dở, nhưng không có tính đột phá, tựu chung cũng chỉ là tình gia đình, đức hy sinh… Nếu đem so với nội dung game thì quả là thiên địa di biệt. Nhân vật người cha chẳng qua cũng mang sắc thái tô vẽ cho có, thực chất không có vai trò quan trọng, nói theo kiểu bình dân là “có cũng được, không có cũng chẳng sao”! Theo ý kiến cá nhân, có lẽ nhà làm phim muốn tránh dấu xe của Resident Evil, tạo một bộ phim gần như độc lập với game nên toàn bộ phim SH bám rất sát theo phần 1 của game, từ những chi tiết vụn vặt nhất như từng hành động của Rose lần đầu lạc vào Dark Silent Hill, nó cho tôi cảm giác, phim chỉ là game được thay đổi đôi chút, gần gũi đến mức không còn bất ngờ để cuốn mình vào thế giới đó.

Hiệu ứng âm thanh cũng thế, nếu chưa từng chơi qua series game, tôi có thể tin chắc rằng, sức cảm thụ âm nhạc của bạn có vấn đề mới không đi tìm soundtrack phim. Gần như toàn bộ những bản track hay nhất đều được vận dụng đúng trong từng cảnh phim hệt như… game. Bài Letter from the lost day vang lên khi 2 mẹ con trên đường hướng về Silent Hill, bài Silent Hill đặc trưng bởi tiếng mandolin réo rắt không ngừng ở đầu phim, bản Main theme – Laura trong Silent Hill 2 cứ vang lên chầm chậm mỗi khi Rose đứng trước những ngã đường định mệnh…

Và xin được khẳng định một lần nữa, Silent Hill – The Movie không phải là một phim dở, chẳng qua với tôi, nó chưa gây được bất ngờ và chuyển tải được ý nghĩa của game. Một phần do game quá nặng, nếu đưa hết lên phim không chừng người xem lại phải vắt óc ra mà hiểu, mà không hiểu thì doanh thu của phim cao sao nổi đây!! Kĩ xảo trong phim làm cực tốt, những sinh vật của bóng tối như lũ y tá ma, pyramid head cho đến cảnh vật xung quanh, tất cả như thể bước ra từ game… rất tốt và rất tuyệt vời!

Cho dù bạn có là fan hay chẳng biết game Silent Hill là cái game quái quỷ nào thì phim vẫn xứng đáng để bạn xem vào cuối mùa hè… năm ấy.

BunnyForever – 27/08/2006