Hôm qua, vô tình được biết ngoài sếp, còn có một bạn Laura nào đó giám sát công việc của mình mỗi ngày, mình chợt nhớ ngay đến bài Theme of Laura – main theme của Silent Hill 2 và dòng game này cũng là lựa chọn đầu tiên của mình khi bước vào con đường viết lách hồi 19 tuổi.
Theme of Laura cũng là theme song hay nhất series đối với mình.
Intro Silent hill 2 với nhạc nền Theme of Laura
Bứt phá ngoạn mục…
Vốn ghiền tiểu thuyết kinh dị của Stephen King nhưng chưa bao giờ tôi lại nghĩ có ngày sẽ được thưởng thức những tuyệt tác của ông thông qua một trò chơi. Ngay lúc này, khi mười ngón tay đang lướt trên bàn phím, tôi vẫn không thể quên cái cảm giác ngạc nhiên tột đỉnh khi chạm trán Carrie trong story-line (LTS: những thước phim) của game SH1. Vâng, đó chính là Alessa của SH1, đồng thời cũng là hiện thân của Carrie White trong tác phẩm nổi tiếng cùng tên của Stephen King. Một lần nữa, thấp thoáng đâu đó trong SH2, tôi lại nhìn thấy màn sương trắng xóa giăng khắp lối trong truyện “The Mist”, hay bóng dáng hàng văn sĩ mang trong tâm hồn sự lừa dối bước vào thế giới “của tấm gương” tìm lại hình hài người vợ thân yêu… Mỗi một phiên bản SH là một sự cách tân, đổi mới và trau chuốt hơn về mọi mặt (đặc biệt là những gì đã được “quảng cáo” trong SH3). Về âm thanh, SH2 sử dụng công nghệ “S-Force” mới của Sony, tạo cho người chơi cảm giác như âm thanh đến từ phía trên, bên cạnh, đằng sau, hay ngay trước mặt bạn. Đã qua rồi cái thời màn sương trắng xoá được dùng để che những khiếm khuyết đồ họa còn non kém một cách khôn khéo, những dãy nhà vô cảm giống hệt nhau. Giờ đây chúng nhẹ nhàng và tự nhiên như hơi thở, từng cử động nhẹ nhàng, từng nét mặt biểu cảm được trau chuốt kỹ càng, sắc sảo. Bạn dễ dàng cảm nhận được sự tức giận, nét đùa cợt, nụ cười đầy gợi cảm của Maria; nỗi chán chường hay nét giả tạo đến ghê tởm của James; đôi mắt chất chứa đầy sợ hãi, bi thương của Angela;… Lũ quỷ cũng linh hoạt, tinh quái hơn với dáng đi co quắp, ghê tởm khiến người chơi tránh xa, giật mình và dè chừng hơn. Khi chúng gục ngã, chúng dãy dụa trong vũng màu dễ khiến bạn buồn nôn.
Những đoạn hội thoại sống động, trôi chảy; những lá thư, trang nhật ký đầy ẩn ý; những động tác uyển chuyển, cử chỉ tự nhiên, nét mặt gần gũi;… SH đã làm một cuộc bức phá ngoạn mục, đánh dấu cho sự cải tiến tột bực. Nhân vật trong SH không “ đẹp Hoàn toàn khác với các game kinh dị và bạo lực khác, dòng game Silent Hill (SH) chú trọng khai thác tính kinh dị từ ngay bản thân câu chuyện. Chính vì vậy, bạn nên đọc qua để biết về SH và nên cân nhắc rất kỹ trước khi quyết định “làm quen” với dòng game được đánh giá là “đã mang đến một nỗi sợ mới cho PlayStation 2”! trai, xinh gái” như ở hầu hết các game khác. Họ chỉ là những con người rất bình thường giữa cuộc sống thực tại: một nhà văn, một viên chức, một cô y tá, một con nhóc… Và họ cũng chẳng lên đường cứu cả thế giới, chỉ đơn thuần đứng đối diện với chính tâm hồn của mình. Như một tác phẩm văn học, các phiên bản SH không rõ ràng, không phơi bày, không nói với bạn rằng bạn đang ở đâu, chuyện gì đang xảy ra và phải làm gì. Bạn đang đứng ở kia, cô đơn trên con đường dài, cảm thấy mình có thể đưa tay chạm xuống nền đất hơi thô ráp, lạnh, khá phẳng hay một lớp bụi cát phủ đều. Dưới những tàng cây chậm rãi khua theo gió, giữa làn sương mù căm căm đang trôi nhè nhẹ như lớp kẹo bông, bạn tự hỏi mình đang mơ hay đứng giữa đời thực, giữa thực và mộng. Bạn rối tinh và chợt choàng mình thức tỉnh bắt đầu cho cuộc phiêu lưu lọt vào thị trấn Silent Hill đầy huyền hoặc.
… Song không dành cho bạn nhỏ và người yếu tim! Hoàn toàn khác hẳn với những loạt game kinh dị khác, các phiên bản SH không đánh vào nỗi sợ bề mặt của người chơi bởi lũ quái vật đáng sợ, sẵn sàng ngấu nghiến tất cả những gì xuất hiện trên đường đi. Với SH, đôi lúc bạn còn bật cười với lũ quỷ hình thù kỳ quặc, thậm chí ngớ ngẩn. Nhưng đừng vội đánh giá nó qua những gì bạn nhìn thấy, SH chú trọng khai thác tính kinh dị từ ngay bản thân câu chuyện.
Nàng…một mình…
Như một tấm gương phẳng, SH cố gắng phản chiếu lại những gì mà tâm hồn của từng nhân vật chứa đựng: sự ám ảnh, nỗi sợ hãi, khao khát, thậm chí dục vọng thấp hèn. Lũ quái vật ấy không xuất phát từ khách quan ngoại cảnh, không là bọn zombie (LTS : xác chết biết đi) trong loạt game “Resident Evil” nổi tiếng: Chúng xuất phát ngay từ tận đáy tâm hồn, được tái hiện đúng theo những gì từng nhân vật ẩn giấu, khao khát và kiếm tìm. Những nỗi sợ ấy không nằm trên đôi mắt mà tự bao giờ chúng đã nằm sâu trong tâm trí bạn, tạo cho bạn cái cảm giác không lối thoát, không kẻ đồng hành đích thực, không ai được bạn thật lòng tin tưởng.
Các phiên bản SH, nhìn về nhiều khía cạnh, là một chuỗi đan xen những bí ẩn nối tiếp, móc kết từng hành động, lời nói vẫn được thốt lên hàng ngày. SH thả tính kinh dị chìm sâu trong từng lời nói, hình ảnh, một trang nhật ký giản đơn và cả trong thị trấn Silent Hill bé nhỏ cũng chứa đựng một quá khứ đen tối. Bao trùm lên cả thị trấn Silent Hill vắng lặng, tịch liêu là một màn sương mù giăng giăng khắp lối, bao bọc lấy bạn, bềnh bồng trôi theo làn gió mỏng manh hay xoay nhẹ không ngừng tựa hơi nước thực, làm nhạt nhoà mọi cảnh vật; hay một màn đêm đột ngột bủa vây, cả không gian xung quanh bạn bây giờ là một hố sâu hun hút. Nó xuất hiện đột ngột và biến mất cũng đột ngột không kém, làm chúng ta không thoát khỏi cái cảm giác bị nuốt chửng bởi những tội lỗi trong bản thân cái thị trấn này, nơi mà cái thiện và cái ác luôn chiến đấu từng ngày, giành nhau từng tâm hồn, từng linh hồn lầm lỡ bước vào cái thế giới kinh sợ, hoàn toàn thiếu vắng một chút, vâng, chỉ một chút hơi ấm của con người. Thị trấn Silent Hill, nơi tụ tập của bọn sát nhân, lũ bán nước trong thời chiến, nơi từng giam giữ tù nhân và hành hình họ vì bất kỳ tội danh gì… Hồ Toluca từng biến thành một đầm lầy bởi máu và xác người, nơi chôn xác hàng chục mạng người trong một vụ đắm thuyền, hay hai đứa trẻ bị giết một cách tàn nhẫn… Silent Hill có thể xem như một giấc mơ thực giữa chốn mộng ảo, giấc mơ phản ánh chính chúng ta trong nó, nhưng chúng ta không thể điều khiến và khó nắm bắt. Khai thác ngay chính khía cạnh này, game SH không đánh đúng thị hiếu chơi game và thật quá khó để nắm bắt đối với các gamer ở độ tuổi 13 đến 21.
Với những bạn nhỏ tuổi, dòng game này đủ làm các em kinh sợ. Chẳng hạn, người chơi đang chạy trên hành lang dài tối tăm, phía xa xa dường như có một cái gì đó đang kéo lê những bước chân mỏi mệt. Bạn dừng lại, quan sát: những bức tường rõ dần, dáng người cũng dần lộ ra, từng đường nét một, nhưng bạn không hề biết sau lưng điều gì đang xảy ra, rồi đột nhiên… bọn quái vật đến từ thế giới tâm linh thông qua cơn mê bất tận. Rải rác đâu đó trong thị trấn ma Silent Hill, bạn bắt gặp những vết máu đỏ loang dài trên các bức tường mà giờ đây gần như đồng hoá với thời gian, trên vài trang sách, vung vãi khắp nơi trong phòng phẫu thuật cũ nát, mà trên hết, những xác chết bị phanh thây, làm lộ rõ cơ quan nội tạng, hay đã khô héo bởi sự tàn phá của thời gian. Bạn phải chạm vào nó, giải những câu đố hóc búa quanh chúng, một cảm giác rờn rợn khó tả xuất hiện, phải chăng bạn đang trông chờ chúng sẽ bật dậy và vồ lấy bạn như ở loạt game “Resident Evil”? Cũng chính vì những lý do trên, dòng game SH không dành cho những gamer yếu tim, chỉ thích… Final Fantasy hay mắc hội chứng sợ bóng tối. Hãy thử xem website Computer & Video Games nhận xét thế nào về SH: “Với Silent Hill 2, người phát triển đã làm một việc xứng đáng được chú ý nhờ tạo ra những bí mật và một vùng không gian khép kín, báo trước một bầu không khí sẽ làm người chơi phải phập phồng hay linh tính thấy có cái gì rất lạnh lẽo, ma quái đang xâm chiếm dần trò chơi với cảm giác rờn rợn mới xuất hiện đâu đây, một tâm lý sợ hãi tiềm ẩn lẫn có thể cảm nhận...”.
Trên internet, có cả những nhận xét: “Silent Hill 2 đã mang đến một nỗi sợ mới cho PlayStation2”; “ SH chọn người chơi chứ người chơi không chọn nó”;… Vì vậy, chắc chắn các bậc phụ huynh sẽ không lựa chọn dòng game này cho con em của mình, do tính chất kinh dị và bạo lực của nó, cho dù với các fan ruột của “Resident Evil” thì SH “là một trò chơi… ngớ ngẩn”!
Viết vào một ngày xưa khi Bunny 19 tuổi.
Bài liên quan: